Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014

Kim Ngưu và màn đêm…​



- Kim Ngưu hay suy nghĩ lắm, và đặc biệt là khi đối diện với màn đêm thì những suy nghĩ lại xuất hiện càng nhiều thêm… Có suy nghĩ tiêu cực nhưng hầu hết vẫn là những suy nghĩ tích cực… Màn đêm làm bạn với hồi ức, với những kỷ niệm chợt ùa về… Một Kim Ngưu mạnh mẽ ban ngày nhưng khi màn đêm kéo xuống thì lại chỉ là một con người yếu đuối… Đó là lý do có những tiếng thổn thức hay những làn khói thuốc về đêm… 


- Có khi chẳng vì một lý do gì rõ ràng nhưng chỉ cần một bản nhạc buồn được bật lên, gối Kim Ngưu có thể ướt đẫm những giọt nước mắt… 


- Là những nỗi cô đơn không thể gọi tên khi nghe cảm giác màn đêm đã giúp Kim Ngưu nhớ lại tất cả những người đã đến và đi trong cuộc đời Kim Ngưu… 



- Là cảm giác tội lỗi vì những gì mình đã làm, những lời lẽ không phải Kim Ngưu đã thốt lên trong lúc nóng giận… Kim Ngưu tự vấn lương tâm mình và đó là lúc Kim Ngưu chế ngự con ác quỷ trong mình… (Nếu nửa đêm bạn chợt nhận được sms hay một cuộc gọi xin lỗi của Kim Ngưu thì đừng ngạc nhiên nhé)… 



- Suy nghĩ quá nhiều nên nhận ra khá nhiều vấn đề mà lúc bình thường Kim Ngưu mải “nghĩ tốt cho người ta” nên không thể nhận ra…



- Có khi nào bạn gặp chuyện không vui, không biết chia sẻ với ai, thấy mình thật lạc lõng, chợt thấy sợ khi phải ra ngoài gặp mọi người, chợt muốn thu mình lại và biến mất… Và việc đầu tiên bạn làm sẽ là nhấn vào dòng “Deactive your account” trên Facebook và tắt nguồn điện thoại… Nhưng khi ánh bình minh đánh thức bạn dậy, như một thói quen bạn lại cầm điện thoại lên và log in Facebook rồi tự cười mình rằng “đêm qua lại tự kỷ rồi… chuyện đâu còn có đó mà…” Đúng… Kim Ngưu mạnh mẽ lắm…


Có những khoảnh khắc màn đêm lại giúp Kim Ngưu định hình lại giấc mơ và con người của Kim Ngưu… Giúp Kim Ngưu bình tĩnh nhìn lại những việc mình đã làm, bình tĩnh nhận ra đâu là đúng, đâu là sai để hoàn thiện mình hơn… Có thể màn đêm làm con người Kim Ngưu trở nên yếu đuối hơn nhưng khi màn đêm xuống thì đó là lúc Kim Ngưu sống thật với con người mình nhất… 

Ai có thể hiểu một Kim Ngưu như tôi hmm . . . . . . . . !?

                           KIM NGƯU - TAURUS  


Tôi là 1 Kim ngưu, 1 chòm sao luôn mang trên mình lớp mặt nạ hoàn hảo.
Không ai có thể hiểu tôi đâu, vì ngay cả bản thân tôi còn chưa hiểu mình nữa mà.

Có lẽ khi mới gặp, bạn nghĩ về tôi là 1 người khó gần và lạnh lùng.

Đơn giản vì thấy tôi ít nói và im lặng. Đôi khi còn có người nghĩ tôi chảnh nữa đấy ^^. Nhưng đâu ai biết, tôi đang sợ. Tôi sợ tiếp xúc với mọi người, tôi sợ phải nói chuyện, sợ ứng xử, sợ nhiều lắm. Nên tôi chọn cách im lặng để bình yên. Bình yên cả bên trong và bên ngoài.

Tôi thích sở hữu, mọi thứ tôi muốn tôi đều phải có. Quan trọng là bao nhiêu thời gian để có được thôi. Đối với tôi, không gì là không thể cả. Chỉ cần tôi thích mọi thứ đều phải được. Nói ra bạn thấy tôi kiêu ngạo lắm phải không? Tôi cũng thấy thế đấy, nhưng làm sao được vì tôi vốn đã vậy rồi.
Tôi bị ám ảnh bởi tiền bạc và sự an nhàn. Với tôi, mọi thứ đều phải thật, nhà thật, xe thật. tiền thật, hoa thật, và tình yêu thật. Nghe vậy chắc ai cũng nghĩ tôi hám tiền và danh lợi nhỉ, nhưng không, tôi không thích ai mang chúng cho tôi, tôi thích tự làm ra chúng, và tôi sẽ làm được. Tình yêu đối với tôi không thể nào có chuyện " một túp lều tranh, hai trái tim vàng" được. Thật ảo tưởng, tôi thích sự thực tế, không bao giờ tin tưởng những lời hoa mĩ về tương lai, tôi ghét nghe những lời ngọt ngào giả dối, với tôi, hãy dùng hành động chứ đừng dùng lời nói, chúng chẳng có ý nghĩa gì với tôi đâu.
Tôi có thể khiến người khác tin tưởng mình, nhưng bản thân tôi thì ít khi có thể tin tưởng ai hết 100%. Vì sao ư? Vì tôi tin vẫn sẽ có người lợi dụng lòng tin của tôi mà phản bội tôi. Tôi chung thủy nên rất ghét sự phản bội. Hầu như, khái niệm " mãi mãi" đối với tôi không có thật.
Mọi người đôi khi thấy sợ tôi những lúc tôi im lặng. Họ thấy tôi thật bí hiểm hay sao ấy. Đơn giản chỉ là tôi muốn tìm một nơi cho bản thân thôi. Tôi muốn ngồi một mình để suy nghĩ. Tôi nghĩ rất nhiều. Nghĩ về những thứ chưa bao giờ nghĩ. Nghĩ về bản thân. Về bạn bè. Rồi đôi khi rơi nước mắt. Tâm hồn tôi chứa đầy những bong bóng đủ màu sắc. Màu tươi sáng cũng như màu tăm tối, như từng cảm xúc của tôi vậy. Mỗi khi tôi kìm nén một nỗi buồn, một trái bóng lại xuất hiện. Chúng rất nhiều, chỉ chực chờ khi tôi nghĩ đến, chúng sẽ nổ tung và trở thành những dòng nước mắt ngập khóe mi tôi. Tôi thường không hay khóc, chỉ khi nào không kìm chế được nữa thôi. Và khi tôi khóc, tôi muốn khóc một mình, tôi sẽ tạm biến mất, chui vào một cái xó nào đó cô lập và gào thật to. Khóc đến khi nỗi đau trôi hết. Như một dòng sông chảy không điểm dừng, tôi sẽ dừng lại khi tôi cảm thấy khá hơn. Tôi đã từng khóc suốt 2 tiếng, và chỉ một mình, mình tôi biết thôi. Tôi không bao giờ kể ra nỗi đau của mình cả, chỉ âm thầm gặm nhấm nó từng ngày, để nó ăn mòn tim tôi từng ngày mà không than oán. Nên trước mặt mọi người, tôi vẫn cười, vẫn nói, vẫn có thể đùa vui như con nít, che dấu nỗi đau một cách hoàn hảo. Đôi khi tôi thấy mình thật giả tạo, tôi không thể cởi bỏ lớp mặt nạ đó, dường như nó quá dày, khiến tôi không sao trút xuống được. Tôi chỉ có thế nói ra trên blog, hay nhật kí cá nhân, những thứ chỉ ngoài tôi và những người tôi không biết đọc được thôi, Tôi thấy vậy sẽ tốt hơn.
Tôi thường cười và nói khá nhiều khi có người bên cạnh, nhưng khi một mình, tôi hay nhìn về một khoảng không nào đấy, tôi tìm kiếm một cái gì đó mà bản thân cũng không rõ nữa. Một vật gì đó, một nơi nào đó, hay một hình bóng quen thuộc, thậm chí là một mảnh kí ức bị lãng quên. Lúc đó nhìn tôi chẳng giống người đâu. Chỉ khi có một bàn tay, hay một giọng nói đánh thức tôi khỏi nơi đó và kéo tôi về thực tại, tôi mới có thể bình thường trở lại. Tôi hay nhận được những câu như " mày lên chín tầng mây rồi à?" hay " điên rồi hả con kia?", tôi chỉ cười ngây ngô chứ không trả lời. Đối với tôi những câu đó quá quen thuộc. Vì họ không hiểu tôi nên tôi cũng chẳng cần giải thích nhiều. Ừ thì tôi im lặng, nhưng đó là lúc mà tôi cần bạn nhất đấy. Ừ thì tôi chậm chạp, nhưng tôi cần một người có thể đi chậm lại cùng tôi. Và ừ thì tôi khó hiểu, nhưng tôi chỉ cần một ai đó hiểu đủ kiên nhẫn để hiểu tôi thôi. Khi tôi im lặng, hãy đến bên tôi nhé, đừng nói gì cả, chỉ cần ở bên tôi thôi, chỉ cần là điểm tựa cho tôi thôi. Tôi sẽ biết ơn bạn lắm đấy.
Tôi khó hiểu, không phải vì bạn không hiểu được, mà là vì bạn không đủ kiên nhẫn để hiểu một Kim ngưu như tôi…

Copy By HOI NHUNG NGUOI  THUOC CUNG KIM NGUU

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

Không có gì là mãi mãi !

                                            WHAT THE HELL ? 

Hôm nay tôi bắt đầu hiểu về cái khái niệm : Không có gì là mãi mãi . Phải đúng vậy, trước đây tôi luôn nghĩ co người ta sẽ không thay đổi sẽ kiên định nhưng không người  " ấy " đã thay đổi cách chóng mặt khiến tôi cảm thấy quá bất ngờ và giờ tôi cung phải thay đổi để người ấy thấy rằng tôi giờ đã khác ........ Thế đấy cuộc đời mà đâu có gì là tồn tại mãi mãi rồi tất cả sẽ phải thay đổi theo thời gian ........ THE END 

By Kent 

Ngày bắt đầu viết blog

8/1/2014

Hôm nay chán nản vẫn như mọi hôm , không có gì thay đổiNgày mà mình bắt đầu viết blog , viết về cuộc đời của mình . . . . . . . Màu sắc của cỡ chữ đã thể hiện điều đó nên không nói nhiều về điều này nữa haiz Chán quá chỉ muốn buông xuôi mọi việc nhưng cuộc đời nó cứ thế mà  lẵng lặng trôi  qua ngày này qua ngày nọ  . Biết sao được giờ thì phải cố gắng sống thôi , mà giờ tôi cũng chẳng biết sống vì cái gì ? mục đích là gì ? suy ngẫm mãi mà không ra >.< CHÁN  ! 

Gửi bởi ( by )  : Chàng trai đến từ ngày hôm qua !