KIM NGƯU - TAURUS
Tôi là 1 Kim ngưu, 1 chòm sao luôn mang trên mình lớp mặt nạ hoàn hảo.
Không ai có thể hiểu tôi đâu, vì ngay cả bản thân tôi còn chưa hiểu mình nữa mà.
Có lẽ khi mới gặp, bạn nghĩ về tôi là 1 người khó gần và lạnh lùng.
Đơn giản vì thấy tôi ít nói và im lặng. Đôi khi còn có người nghĩ tôi chảnh nữa đấy ^^. Nhưng đâu ai biết, tôi đang sợ. Tôi sợ tiếp xúc với mọi người, tôi sợ phải nói chuyện, sợ ứng xử, sợ nhiều lắm. Nên tôi chọn cách im lặng để bình yên. Bình yên cả bên trong và bên ngoài.
Tôi thích sở hữu, mọi thứ tôi muốn tôi đều phải có. Quan trọng là bao nhiêu thời gian để có được thôi. Đối với tôi, không gì là không thể cả. Chỉ cần tôi thích mọi thứ đều phải được. Nói ra bạn thấy tôi kiêu ngạo lắm phải không? Tôi cũng thấy thế đấy, nhưng làm sao được vì tôi vốn đã vậy rồi.
Tôi bị ám ảnh bởi tiền bạc và sự an nhàn. Với tôi, mọi thứ đều phải thật, nhà thật, xe thật. tiền thật, hoa thật, và tình yêu thật. Nghe vậy chắc ai cũng nghĩ tôi hám tiền và danh lợi nhỉ, nhưng không, tôi không thích ai mang chúng cho tôi, tôi thích tự làm ra chúng, và tôi sẽ làm được. Tình yêu đối với tôi không thể nào có chuyện " một túp lều tranh, hai trái tim vàng" được. Thật ảo tưởng, tôi thích sự thực tế, không bao giờ tin tưởng những lời hoa mĩ về tương lai, tôi ghét nghe những lời ngọt ngào giả dối, với tôi, hãy dùng hành động chứ đừng dùng lời nói, chúng chẳng có ý nghĩa gì với tôi đâu.
Tôi có thể khiến người khác tin tưởng mình, nhưng bản thân tôi thì ít khi có thể tin tưởng ai hết 100%. Vì sao ư? Vì tôi tin vẫn sẽ có người lợi dụng lòng tin của tôi mà phản bội tôi. Tôi chung thủy nên rất ghét sự phản bội. Hầu như, khái niệm " mãi mãi" đối với tôi không có thật.
Mọi người đôi khi thấy sợ tôi những lúc tôi im lặng. Họ thấy tôi thật bí hiểm hay sao ấy. Đơn giản chỉ là tôi muốn tìm một nơi cho bản thân thôi. Tôi muốn ngồi một mình để suy nghĩ. Tôi nghĩ rất nhiều. Nghĩ về những thứ chưa bao giờ nghĩ. Nghĩ về bản thân. Về bạn bè. Rồi đôi khi rơi nước mắt. Tâm hồn tôi chứa đầy những bong bóng đủ màu sắc. Màu tươi sáng cũng như màu tăm tối, như từng cảm xúc của tôi vậy. Mỗi khi tôi kìm nén một nỗi buồn, một trái bóng lại xuất hiện. Chúng rất nhiều, chỉ chực chờ khi tôi nghĩ đến, chúng sẽ nổ tung và trở thành những dòng nước mắt ngập khóe mi tôi. Tôi thường không hay khóc, chỉ khi nào không kìm chế được nữa thôi. Và khi tôi khóc, tôi muốn khóc một mình, tôi sẽ tạm biến mất, chui vào một cái xó nào đó cô lập và gào thật to. Khóc đến khi nỗi đau trôi hết. Như một dòng sông chảy không điểm dừng, tôi sẽ dừng lại khi tôi cảm thấy khá hơn. Tôi đã từng khóc suốt 2 tiếng, và chỉ một mình, mình tôi biết thôi. Tôi không bao giờ kể ra nỗi đau của mình cả, chỉ âm thầm gặm nhấm nó từng ngày, để nó ăn mòn tim tôi từng ngày mà không than oán. Nên trước mặt mọi người, tôi vẫn cười, vẫn nói, vẫn có thể đùa vui như con nít, che dấu nỗi đau một cách hoàn hảo. Đôi khi tôi thấy mình thật giả tạo, tôi không thể cởi bỏ lớp mặt nạ đó, dường như nó quá dày, khiến tôi không sao trút xuống được. Tôi chỉ có thế nói ra trên blog, hay nhật kí cá nhân, những thứ chỉ ngoài tôi và những người tôi không biết đọc được thôi, Tôi thấy vậy sẽ tốt hơn.
Tôi thường cười và nói khá nhiều khi có người bên cạnh, nhưng khi một mình, tôi hay nhìn về một khoảng không nào đấy, tôi tìm kiếm một cái gì đó mà bản thân cũng không rõ nữa. Một vật gì đó, một nơi nào đó, hay một hình bóng quen thuộc, thậm chí là một mảnh kí ức bị lãng quên. Lúc đó nhìn tôi chẳng giống người đâu. Chỉ khi có một bàn tay, hay một giọng nói đánh thức tôi khỏi nơi đó và kéo tôi về thực tại, tôi mới có thể bình thường trở lại. Tôi hay nhận được những câu như " mày lên chín tầng mây rồi à?" hay " điên rồi hả con kia?", tôi chỉ cười ngây ngô chứ không trả lời. Đối với tôi những câu đó quá quen thuộc. Vì họ không hiểu tôi nên tôi cũng chẳng cần giải thích nhiều. Ừ thì tôi im lặng, nhưng đó là lúc mà tôi cần bạn nhất đấy. Ừ thì tôi chậm chạp, nhưng tôi cần một người có thể đi chậm lại cùng tôi. Và ừ thì tôi khó hiểu, nhưng tôi chỉ cần một ai đó hiểu đủ kiên nhẫn để hiểu tôi thôi. Khi tôi im lặng, hãy đến bên tôi nhé, đừng nói gì cả, chỉ cần ở bên tôi thôi, chỉ cần là điểm tựa cho tôi thôi. Tôi sẽ biết ơn bạn lắm đấy.
Tôi khó hiểu, không phải vì bạn không hiểu được, mà là vì bạn không đủ kiên nhẫn để hiểu một Kim ngưu như tôi…
Copy By HOI NHUNG NGUOI THUOC CUNG KIM NGUU